Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2018

Câu chuyện của em

Hình ảnh
Em kể anh nghe câu chuyện về một người khá đặc biệt, và nếu khúc giữa câu chuyện có quá nhạt nhẽo, dù thế nào anh cũng phải nghe cho đến phần kết. Vì nghe đầy đủ anh mới biết câu chuyện ấy ý nghĩa như thế nào. Đó là câu chuyện về một cô gái vẫn luôn tự tin đi ra đường với mặt mộc, thích đi giày cao gót và mặc quần thụng. Cô ấy không thể uống cà phê, không có duyên với trà sữa và không thể uống nước với nhiều đá. Cô ấy là cô nàng yêu nắng, thích ban mai, thương mùa hè. Cô ấy ghét mưa nhưng lại thích những vết mưa lăn trên cửa kính. Cô ấy ghét bị ướt nhưng lại thích cái lạnh của mùa đông. Cô ấy không thích đám đông, không thích sự ồn ào, chỉ muốn ở một mình cảm nhận cuộc sống hơn là hàng ngày tụ tập với bạn bè nhưng cô ấy lại là người của xã hội. Cô ấy thích đi giày cao gót nhưng khi ra ngoài lại chỉ toàn đi giày lười. …. Thật là quá ngược ngạo phải không anh? Nhưng mãi tận sau này đến khi biết mọi chuyện về cô ấy, em mới nhận ra có những thứ khiến mình không thích nhưng lại